
Luật sư: Brad Nakase
Email | (888) 600-8654
Các tiệm nail đã và đang nở rộ ở California từ nhiều năm nay. Có những tiệm nail đã xếp thợ làm móng vào nhóm người lao động độc lập. Thực tế là những thợ làm móng tại tiệm nail hầu như luôn cần được phân loại vào nhóm nhân viên. Việc phân loại nhầm các thợ làm móng này vào nhóm người lao động độc lập thường hay diễn ra. Khi các thợ làm móng bị phân loại sai thì họ sẽ không nhận được những quyền lợi dành cho nhân viên theo quy định tại California. Cách làm này giúp tiết kiệm hàng triệu đô la, thế nhưng các tiệm nail ở California cũng đang cố ý hoặc vô tình không đáp ứng được những yêu cầu đối với họ.
Luật pháp liên quan đến thợ làm móng tại California
Theo quy định tại luật California AB-5, người lao động được coi là một nhân viên — và gánh nặng chứng minh tư cách người lao động độc lập của họ được đặt thẳng lên vai của công ty tuyển dụng. Để làm điều này thành công, các tiệm nail phải chứng minh (trọng tâm là “chứng minh” vì việc có ghi chép tài liệu cẩn thận là rất quan trọng) rằng các thợ làm móng đáp ứng cả ba tiêu chí của bài kiểm tra (nếu chỉ đạt 1 hoặc 2 tiêu chí thì không được).
Một thợ làm móng có thể được phân loại là một người lao động độc lập nếu:
- (a) người lao động không bị kiểm soát và chỉ đạo trong việc thực hiện các dịch vụ; và
- (b) người lao động đang thực hiện công việc ngoài quy trình kinh doanh thông thường của công ty tuyển dụng; và
- (c) người lao động thường tham gia vào một hoạt động buôn bán, nghề nghiệp hoặc kinh doanh được thiết lập độc lập.
Luật pháp California quy định rõ ràng về các khiếu nại về vấn đề trả lương thấp, yếu kém trong khâu lưu trữ hồ sơ và từ chối cung cấp thời gian nghỉ dành cho các bữa ăn và giờ giải lao. Trong quyết định của Dynamex v. Tòa Thượng thẩm (2018) 4 Cal.5th 903, nó được thiết lập khi một người lao động được coi là nhân viên.
Thợ làm móng sẽ không được coi là nhân viên nếu họ không bị kiểm soát và chỉ đạo bởi bên thuê họ. Điều này liên quan đến hiệu suất của người lao động tại nơi làm việc của họ. Một ngoại lệ khác là nếu thợ làm móng thường tham gia vào một hoạt động buôn bán, nghề nghiệp hoặc kinh doanh độc lập. Sự tham gia này sẽ phải tương tự như những gì thợ làm móng đang làm cho đơn vị tuyển dụng. Cả ba tiêu chí này được nhóm lại với nhau và được gọi là “Bài kiểm tra ABC”. Nó giúp cho thấy rõ người thợ làm móng đó là người lao động độc lập hay nhân viên.
Quyết định Dynamex đã được thống đốc soạn thảo thành luật vào tháng 9 năm 2019, trong Dự luật Quốc hội 5, gọi tắt là AB 5. Luật này hiện sử dụng Bài kiểm tra ABC để xác định xem một thợ làm móng có phải là nhân viên hay không. Điều này cho thấy tiểu bang California tin tưởng vững chắc đến mức nào vào phán quyết trước đó của tòa án. Trong bối cảnh luật AB 5 hiện đang được áp dụng ở California, Bài kiểm tra ABC đã trở thành tiêu chuẩn vàng để đánh giá người lao động. Giờ đây, thật dễ dàng để xác định xem một thợ làm móng là nhân viên hay người lao động độc lập.
Điều này rất quan trọng vì nó xác định rằng gần như mọi tiệm nail ở California đều có nhân viên chứ không phải người lao động độc lập. Hơn nữa, việc phân loại này có hiệu lực hồi tố. Điều này vẫn đúng dù cho Tòa án Tối cao không yêu cầu áp dụng Bài kiểm tra ABC theo cách này. Các tòa án trên khắp California đã quyết định rằng việc phân loại này có thể được áp dụng hồi tố và quy định trong dự luật AB 5 xác nhận điều đó.
Hậu quả của việc phân loại đối với thợ làm móng
Đã có những hậu quả đáng kể do phân loại sai các thợ làm móng trong ngành nail ở California. Ảnh hưởng đáng kể nhất là các chủ tiệm nail lẩn tránh trả những chi phí phải trả khi việc điều hành một doanh nghiệp ở California. Các công ty khác bắt buộc phải làm như vậy, khiến việc các tiệm nail lách luật sẽ gây ra sự bất công.
Các tiệm nail không tuân thủ luật này tức là họ đang tiếp tục vi phạm luật. Những tiệm nail không tuân thủ này tức là họ đang hoạt động trái pháp luật cho đến khi chủ tiệm điều chỉnh lại sao cho phù hợp với quy định hiện hành. Có một số chi phí khác mà các tiệm nail cũng đang lẩn tránh. Ví dụ như:
Bảo hiểm bồi thường lao động cho thợ làm móng
Các chủ tiệm nail đã trốn tránh việc trả tiền bồi thường cho thợ làm móng. Điều này tiết kiệm cho các chủ tiệm nail khoản tiền trả phí bảo hiểm.
Chi phí làm việc ngoài giờ cho thợ làm móng
Các chủ tiệm nail trả lương cố định cho thợ làm móng nhưng không trả tiền cho thời gian chờ đợi. Khoảng thời gian này bao gồm các nhiệm vụ chẳng hạn như khi thợ làm móng chuẩn bị cho khách hàng tiếp theo. Số tiền mà các chủ tiệm nên trả cho các thợ làm móng để làm việc ngoài giờ đang không được trao tới tay thợ làm móng.
Thời gian để ăn và nghỉ ngơi cho thợ làm móng
Khi các chủ tiệm nail trả lương cố định cho thợ làm móng, thì mức lương cố định đó được coi là lương trả theo thành phẩm ở California. Các thợ làm móng được trả lương theo thành phẩm công việc có quyền được nhận lương cho khoảng thời gian được coi là thời gian nghỉ ngơi. Thời gian này sẽ được trả theo mức lương thông thường mà họ nhận được. Lượng thời gian nghỉ sẽ là 20 phút trong một ngày làm việc 8 tiếng.
Ngoài ra, các thợ làm móng nên được trả tiền cho thời gian ngừng làm việc không phát sinh hiệu suất, xảy ra trước và sau một lần chăm sóc móng. Thời gian không phát sinh hiệu suất làm việc này cũng bao gồm thời gian dành cho các cuộc họp, cũng như các chương trình đào tạo. Mức lương được trả cho thời gian này ít nhất phải là mức lương tối thiểu. Khi các chủ tiệm nail không trả tiền cho thời gian làm việc không phát sinh hiệu suất, các thợ làm móng sẽ mất đi số tiền lương hàng triệu đô la mà đáng ra họ phải được nhận.
California và Luật Nghỉ Ốm Có Lương cho thợ làm móng
Các chủ tiệm nail đã trốn tránh việc trả lương cho các thợ làm móng khi họ nghỉ ốm. Thợ làm móng là nhân viên và được hưởng luật nghỉ ốm có hưởng lương của California và của thành phố.
Chủ tiệm Nail có bắt buộc phải trả tiền cho đồng phục của thợ làm móng không
Khi thợ nail là nhân viên của tiệm, chủ tiệm nail phải trả tiền đồng phục cho họ. Các chủ tiệm nail thường yêu cầu thợ nail dùng tiền của chính mình để mua và mặc đồng phục có biểu tượng của tiệm. Điều này trực tiếp vi phạm luật pháp liên quan đến việc mua đồng phục lao động của bang California.
Chủ tiệm nail lưu trữ hồ sơ theo thời gian
Khi các chủ tiệm nail phân loại các thợ làm móng là người lao động độc lập, họ sẽ tránh được việc phải theo dõi số giờ làm việc của thợ làm móng. Điều này cũng bao gồm thời gian ngừng làm việc không phát sinh năng suất đối với người lao động nhận lương theo thành phẩm. Việc chủ tiệm không ghi chép số giờ làm việc thường dẫn đến các vụ kiện tập thể của các thợ làm móng.
Chủ tiệm nail đóng thuế qũy lương cho nhân viên
Các tiệm nail đã tránh không đóng thuế quỹ lương bằng cách phân loại sai các thợ làm móng thành nhóm người lao động độc lập. Việc phân loại sai các thợ làm móng thành người lao động độc lập cũng giúp họ tránh phải trả bảo hiểm thất nghiệp. Điều này thường dẫn đến việc các thợ làm móng không thể nhận trợ cấp thất nghiệp sau khi rời tiệm nail.
Phân biệt đối xử và quấy rối đối với thợ làm móng
Khi các chủ tiệm nail phân loại sai nhân viên của họ, họ cũng tránh được việc phải đào tạo bắt buộc về vấn đề quấy rối tình dục cho nhân viên. Theo Phần VII của Bộ luật Hoa Kỳ, cũng như Đạo luật Nhà ở và Việc làm Công bằng thì phải có các biện pháp bảo vệ bắt buộc cho nhân viên.
Chấm dứt hợp đồng của thợ làm móng một cách không hợp pháp
Thợ làm móng thường là nhân viên của tiệm (không phải người lao động độc lập), vì vậy họ không thể bị chấm dứt hợp đồng nếu lý do chấm dứt vi phạm chính sách công của tiểu bang. Các chủ tiệm nail đã cố gắng trốn tránh khỏi phải chịu trách nhiệm pháp lý bằng cách phân loại sai thợ làm móng thành người lao động độc lập. Luật lao động của California bảo vệ các thợ làm móng khỏi bị chủ tiệm nail đối xử bất công.
Tiền phạt thời gian chờ nhận đủ tiền lương
Theo khoản § 203 của Bộ luật Lao động, khi một nhân viên không được trả tất cả số tiền lương mà họ đáng lẽ được nhận khi chấm dứt hợp đồng, họ sẽ nhận được thêm 30 ngày lương nữa. Khoản này trong Bộ luật Lao động cũng quy định người sử dụng lao động sẽ phải trả tiền phạt thời gian chờ nhận đủ tiền lương. Quy định tại khoản 203 giúp bảo vệ thợ làm móng.
Chi phí chưa hoàn trả cho thợ làm móng
Các chủ tiệm nail phải bồi hoàn cho các thợ làm móng những chi phí mà các thợ đã phải bỏ ra. Chúng có thể bao gồm chi phí sơn móng tay, chất tẩy rửa, chất khử trùng hoặc vật liệu được sử dụng trong quá trình làm việc. Các chi phí như vậy phải được chủ tiệm nail hoàn trả, như được nêu trong khoản § 2802 của Bộ luật Lao động. Người lao động độc lập thì không được nhận hoàn trả. Đây là một lý do khác khiến các chủ tiệm nail đã phân loại sai cho thợ làm móng của tiệm.
Đây là một trong những cách rõ ràng nhất mà các chủ tiệm nail đã dùng để cắt giảm chi phí. Bằng cách phân loại sai các thợ làm móng của tiệm, họ đã tiết kiệm được rất nhiều tiền dù rằng làm như vậy là vi phạm pháp luật. Dự luật AB-5 giờ đây đã quy định rất rõ ràng rằng những gì các tiệm nail đang làm là vi phạm luật tiểu bang. Việc phân loại sai thợ làm móng thành người lao động độc lập được coi là một trong những lý do làm gia tăng bất bình đẳng thu nhập.
Luật này đã được soạn thảo để ngăn chặn việc phân loại sai đối với thợ làm móng, để họ nhận được các quyền và sự bảo vệ cơ bản dành cho mình. Chúng bao gồm quyền được hưởng mức lương ít nhất bằng mức lương tối thiểu, nhận bồi thường cho người lao động, bảo hiểm thất nghiệp, nghỉ ốm có lương và nghỉ phép có lương vì lý do gia đình. Hàng triệu đối tượng tiềm năng giờ đây đã được đảm bảo bằng các biện pháp bảo vệ.